Cách đây vài tháng, tôi có tham gia một hội nghị lớn. Ngay từ đầu, biết mình rất nhỏ bé nên tôi đã chọn cho mình 1 góc ngồi rất an toàn từ phía xa. Nhưng người tính không bằng trời tính, trong phần thảo luận, Thầy đã đến chỗ tôi và đặt cho tôi câu hỏi, “Em hiểu thế nào là thành công đối với mỗi con người?’’. Lúc đó khá hồi hộp, nhưng tôi đã chọn cách trả lời theo những gì mình cho là đúng nhất.
“Thưa Thầy, với em thành công là:
Sau một ngày dài đi làm về đến nhà, ngồi xuống dò bảng cửu chương thằng con, dù đã cho ảnh 1 tuần để học rồi nhưng ảnh vẫn còn vấp đôi chỗ, vậy mà trong lòng em không nổi lên cơn thịnh nộ nào. Em gọi đó là thành công.
Là vào ngày cuối tuần, em ra chợ nhờ cô bán ghẹ lựa giúp hai con ghẹ về nấu lẩu cho chồng con ăn. Tuy nhiên, về nấu xong thì phát hiện là hai con ghẹ đã bị ương. Thế là cả nhà phải lấy muối mè ra ăn, ấy vậy mà cả nhà lại có một bữa ăn thật vui vẻ, chẳng nhớ gì về con ghẹ ương hết. Em gọi đó là thành công.
Là mỗi ngày khi bước ra đường, tới cuối ngày, em lại được về nhà một cách lành lặn. Em gọi đó là thành công.’’
Khi nói đến đây, cả lớp cười ồ lên rất to. Thật ra đến bây giờ tôi cũng chưa biết vì sao mọi người cười nhưng nếu cho tôi được trả lời lại, tôi cũng sẽ trả lời như thế. Thành công thật ra rất đơn giản. Đôi khi, thành công không nằm ở cuối con đường, mà chính là cái khoảnh khắc dám dấn thân vào 1 công việc để bắt đầu, dù cho bước đầu tiên luôn luôn chậm và còn nhiều bỡ ngỡ. Tôi luôn tin rằng bất kỳ thành công lớn nào cũng luôn hình thành từ những thành công rất nhỏ; để rồi đến 1 lúc nhìn lại, ta sẽ thấy được thành công trên cả hành trình.
Ai cũng thích được ghi nhận. Sự thành công được ghi nhận bởi người thân, bạn bè, đồng nghiệp, tổ chức thì cũng thật “đã’’; nhưng đối với tôi, sự ghi nhận tuyệt vời nhất là sự ghi nhận thành công của chính bản thân mình, và vì thế tôi luôn cho mình những ghi nhận nho nhỏ mỗi ngày.
Mong rằng các anh chị em đồng nghiệp và mọi người cũng thường xuyên ghi nhận thành công của chính mình!